BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC : 1Ga 2,12-17
12 Hỡi anh em là những người con bé
nhỏ, tôi viết cho anh em: anh em đã được tha tội nhờ danh Đức Giê-su Ki-tô. 13
Hỡi các bậc phụ huynh, tôi viết cho anh em: anh em biết Đấng vẫn có từ lúc khởi
đầu. Hỡi các bạn trẻ, tôi viết cho anh em: anh em đã thắng ác thần.14
Hỡi anh em là những người con thơ bé, tôi đã viết cho anh em: anh em biết Chúa
Cha.
Hỡi các bậc phụ huynh, tôi đã viết
cho anh em: anh em biết Đấng vẫn có từ lúc khởi đầu. Hỡi các bạn trẻ, tôi đã
viết cho anh em: anh em là những người mạnh mẽ;lời Thiên Chúa ở lại trong anh
em và anh em đã thắng ác thần. 15 Anh em đừng yêu thế gian và những
gì ở trong thế gian.Kẻ nào yêu thế gian thì nơi kẻ ấy không có lòng mến Chúa
Cha, 16 vì mọi sự trong thế gian: như dục vọng của tính xác thịt,dục
vọng của đôi mắt và thói cậy mình có của, tất cả những cái đó không phát xuất
từ Chúa Cha, nhưng phát xuất từ thế gian; 17 mà thế gian đang qua
đi, cùng với dục vọng của nó. Còn ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa thì tồn tại
mãi mãi.
ĐÁP CA : Tv 95
Đ. Trời vui
lên, đất hãy nhảy mừng. (c 11a)
7 Hãy dâng Chúa, hỡi các dân các
nước, dâng Chúa quyền lực và vinh quang,8a hãy dâng Chúa vinh quang
xứng danh Người.
8b Hãy bưng lễ vật, bước vào tiền
đình Chúa, 9 và thờ lạy Chúa uy nghiêm thánh thiện, toàn thể địa
cầu, hãy run sợ trước Thánh Nhan.
10 Hãy nói với chư dân: Chúa là Vua
hiển trị, Chúa thiết lập địa cầu, địa cầu chẳng chuyển lay, Người xét xử muôn
nước theo đường ngay thẳng.
BÀI TIN MỪNG
TUNG HÔ TIN MỪNG :
Hall-Hall : Ngày thánh đã bừng lên chiếu rọi chúng ta, muôn dân hỡi,
đến mà thờ lạy Chúa. Vì hôm nay, ánh huy hoàng rực rỡ, tỏa xuống khắp cõi trần.
Hall.
TIN MỪNG : Lc 2,36-40
36 Khi ấy, có một nữ ngôn sứ là bà An-na, con ông Pơ-nu-ên,
thuộc chi tộc A-se. Bà đã nhiều tuổi lắm. Từ khi xuất giá, bà đã sống với chồng
được bảy năm,37 rồi ở goá, đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời
bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, sớm hôm thờ phượng Thiên Chúa.38
Cũng vào lúc ấy, bà tiến lại gần bên, cảm tạ Thiên Chúa, và nói về Hài Nhi cho
hết những ai đang mong chờ ngày Thiên Chúa cứu chuộc Giê-ru-sa-lem.
39 Khi hai ông bà đã làm xong mọi việc như Luật Chúa truyền,
thì trở về nơi cư ngụ là thành Na-da-rét, miền Ga-li-lê.40 Còn Hài
Nhi ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa
cùng Thiên Chúa.
BÀI GIẢNG
THEO XÁC THỊT LÀ CHẾT
THEO THẦN
KHÍ MỚI SỐNG BÌNH AN
Trong kinh nghiệm đời sống thiêng
liêng, ai ai cũng biết mình có ba kẻ thù : Xác thịt, thế gian và satan. Qua
trình thuật Đức Giê-su bị cám dỗ, tác giả Mát-thêu ghi lại cho ta thấy satan
không nguy hiểm lắm, cụ thể nó đến dò dẫm ý muốn của Đức Giê-su, nếu Ngài chiều
theo xác thịt, mà mê ăn uống, tham quyền cố vị, và mê đắm sự giàu sang của thế
gian, thì nó sẽ đánh gục Ngài, nhưng Chúa đã dùng Lời Kinh Thánh để đối đáp với nó, cho nó thấy trước nhất
người ta sống bởi Lời, chứ không phải chỉ sống nhờ phù hoa của thế gian, thế là
satan chuồn mất, lúc đó các Thiên thần đến hầu hạ Ngài (x Mt 4,1-11).
Bởi đó khi nào ta chiều theo các
đam mê của xác thịt, tức khắc ta lao mình đi tìm kiếm sự giàu sang phú quý,
cùng với những hấp lực của nó, lúc đó satan mới xuất hiện trợ giúp ta, cho ta
thỏa mãn các đam mê của xác thịt, là ta chết ! Đúng với lời thánh Phao-lô nói :
“Hứng theo xác thịt là chết, còn hứng theo
Thần Khí là sống và bình an” (Rm 8,6).
Nhìn lại sự yếu đuối mỏng dòn của
thân phận làm người, ai cũng cảm thấy mình bất lực khi muốn thoát khỏi tội lỗi,
do các dục vọng bản thân chủ động. Thánh Phao-lô cột trụ của Hội Thánh, đã thú
nhận sự yếu đuối và bất lực của ông trước lương tâm đòi hỏi nên thánh : “Chẳng có sự gì lành cư ngụ trong tôi, sự
thiện tôi muốn, tôi không làm, còn điều ác tôi không muốn, tôi lại cứ thi hành”
(Rm 7,18-19). Cuộc nội chiến này ông Phao-lô gọi là đường phân tuyến giữa xác
thịt và Thần Khí. Ông nói : “Xác thịt có những đam mê chống lại Thần Khí,
và Thần Khí có những đam mê chống lại xác thịt, đôi đàng cự lại nhau, khiến ta
không thể muốn là làm được. Nhưng nếu ta để Thần Khí dẫn đi, ta không phải chịu
nô lệ quyền Lề Luật” (Gl 5,17-18).
Với kinh nghiệm ấy, thánh Gioan
Tông Đồ viết thư khuyên mọi giới trong Hội Thánh : “Hỡi các con thơ bé, các bậc phụ huynh, các bạn trẻ, anh em có thắng
được ác thần, trở nên mạnh mẽ, là nhờ Lời Thiên Chúa ở lại trong anh em. Do đó
anh em đừng yêu mến thế gian. Kẻ yêu mến thế gian thì không có lòng mến của
Chúa Cha, vì dục vọng của tính xác thịt là thói cậy mình có của ! Thói ấy không
phát xuất từ Thiên Chúa mà phát xuất từ thế gian, mà thế gian thì đang qua đi
cùng với dục vọng của nó. Chỉ ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa mới tồn tại mãi
mãi” (1Ga 2,12-17 : Bài đọc).
Đời sống đạo của bà Anna là chứng
nhân sống lời thánh Phao-lô và thánh Gioan khuyên các tín hữu như trên : “Bà lấy chồng được bảy năm, thì chồng qua đời,
lúc ấy bà khoảng chừng 20 tuổi, phụ nữ ở tuổi này còn nhiều khát vọng của xác
thịt, thế mà bà không tái giá, chấp nhận ở góa, bà không rời khỏi Đền Thờ,
những ăn chay cầu nguyện, đêm ngày thờ phượng Chúa. Ông Luca cho biết lúc bà
được 84 tuổi,đang ở trong Đền Thờ, thì bà được Chúa mở mắt Đức Tin nhận ra Hài
Nhi Giê-su là Đấng muôn dân đang mong đợi đến cứu chuộc, bà bồng Hài Nhi Giê-su
và cảm tạ Thiên Chúa, rồi giới thiệu Đấng Cứu Thế cho mọi người cũng đang mong
đợi ngày Thiên Chúa cứu độ” (Lc 2,36-38 : Tin Mừng).
Cuộc gặp Đấng Cứu Thế của ông Si-mê-on và bà Anna gây nên
thắc mắc : Tại sao bà Anna gặp Chúa thì lại quảng đại hơn ông Si-mê-on, vì bà biết
giới thiệu Chúa cho người khác, còn ông Si-mê-on chỉ ôm chặt lấy Chúa và muốn
về Trời.
Thưa :
+ Ông Si-mê-on chỉ có
tâm hồn khao khát được gặp Đấng Cứu Thế, chứ không ăn chay, không ẩn náu ngày
đêm ở Đền Thờ để cầu nguyện như bà Anna. Ông
được phúc ôm lấy Hài Nhi là nhờ Chúa Thánh Thần thúc đẩy ông đến Nhà Thờ
và được linh báo cho ông nhận ra Hài Nhi là Đấng an ủi mà dân Israel hằng mong đợi. Để rồi khi
ông được ẵm Chúa vào lòng, ông quá sung sướng, thế gian không còn gì hấp dẫn
lôi kéo ông nữa, ông chỉ muốn được cùng với Chúa ra đi bình an, tiến thẳng vào
cõi phúc muôn đời (x Lc 2,25-32).
+ Trong khi đó bà Anna
dù còn trong tuổi thanh xuân, không tìm thú vui nơi thế gian để thỏa mãn các
dục vọng, chấp nhận ở góa, hy sinh tuổi xuân xanh, không rời khỏi Đền Thờ và hằng
ăn chay cầu nguyện đêm ngày mong đợi Đấng Cứu Chuộc (x Lc 2,36-38 : Tin Mừng).
Như thế bà Anna gắn bó với Chúa nơi Đền Thờ vượt quá Luật cho phép, vì phụ nữ
thời ấy không được như thế. Còn biết bao nhiêu người đến Đền Thờ chỉ vì giữ
Luật, và đến xin ơn mà thôi.
Tác giả Luca còn ghi cho chúng ta
thêm chi tiết : ngày bà Anna được phúc bồng lấy Đấng Cứu Thế, lúc ấy bà được 84
tuổi (x Lc 2,37 : Tin Mừng). Phải chăng ông Luca có ý nhấn mạnh : bà muốn đến Đền Thờ để được nghe Lời Chúa.
Vì con số 84, nghĩa là 8+4 = 12 , gợi cho chúng ta nhớ đến tuổi Đức Giê-su bắt
đầu lên tiếng giảng dạy ở Đền Thờ, ngay sau khi ông Luca ghi chuyện bà Anna
được gặp Chúa (x Lc 2,41t). Ta có quyền hiểu như thế, vì cũng chỉ có riêng ông
Luca tường thuật chuyện bà bị còng lưng 18 năm, khi gặp Đức Giê-su, Ngài cho bà
đứng thẳng lên (x Lc 13,11). Mà Đức
Giê-su bắt đầu đi giảng Lời trạc 30 tuổi (x Lc 3,23). Thế nên 30-18 = 12, cũng lại là con số gợi
cho ta nhớ đến tuổi Đức Giê-su bắt đầu giảng ở Đền Thờ (x Lc 2,42t).
Vậy tinh thần sống đạo của bà Anna
hơn Luật dạy, và nhờ Lời Chúa lưu lại trong bà, bà đã diễn tả trước lời thánh
Gioan nói với giáo dân: “Lời Chúa lưu lại trong anh em, anh em đã
thắng ác thần” (1Ga 2,14 : Bài đọc). Bởi đó ta lưu ý cách ghi nhận của
ông Luca : Khi cha mẹ trần thế đưa Chúa Giê-su vào đền thờ Giê-ru-sa-lem, hôm
ấy có bà Anna không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, sớm hôm thờ
phượng Thiên Chúa, bà được ôm Chúa và giới thiệu Ngài cho đồng loại (Lc
2,37-38), kết thúc Tin Mừng của Luca, Chúa Giê-su được Cha trên trời đón vào
Thành Thánh Giê-su-sa-lem trên trời, thì các Tông Đồ hằng ngày ở trong Đền Thờ
chúc tụng Chúa, làm cho cả loài người nhận biết Đấng Cứu Độ (x Lc 24,53). Như
thế, nếu chúng ta cũng hằng lui tới Đền Thờ để cầu nguyện và đón nhận Lời Chúa,
thì ta cũng nối dài và mở rộng đời sống đạo của bà Anna, ta mới reo vang lời
cảm tạ Thiên Chúa :
“Trời vui lên, đất hãy nhảy mừng. Hãy dâng Chúa, hỡi các dân các nước,dâng Chúa quyền lực và vinh quang,
hãy dâng Chúa vinh quang xứng danh
Người. Hãy bưng lễ vật, bước vào tiền đình Chúa, và thờ lạy Chúa uy
nghiêm thánh thiện, toàn thể địa cầu, hãy run sợ trước Thánh Nhan. Hãy nói với chư dân: Chúa là Vua hiển trị,
Chúa thiết lập địa cầu, địa cầu chẳng chuyển lay, Người xét xử muôn nước theo
đường ngay thẳng” (Tv 96/95, 7-11 : Đáp ca). Đúng với lời tuyên xưng Đức
Tin của Hội Thánh : “Ngày thánh đã bừng
lên chiếu rọi chúng ta, muôn dân hỡi, đến mà thờ lạy Chúa. Vì hôm nay ánh huy
hoàng rực rỡ, tỏa xuống khắp cõi trần” (Tung Hô Tin Mừng).
THUỘC LÒNG
Người mạnh mẽ thắng được ác thần là nhờ Lời Chúa lưu
lại trong họ (1Ga 2,14).