BÀI GIẢNG
MẦU NHIỆM NƯỚC THIÊN CHÚA
Muốn sống mầu nhiệm Nước Thiên
Chúa, ta phải tìm hiểu:
-
Nước
Thiên Chúa trong thời hiện tại.
-
Nước
Thiên Chúa trong thời cánh chung.
-
Sống
hòa nhập trong Nước Thiên Chúa.
I. NƯỚC THIÊN CHÚA
TRONG THỜI HIỆN TẠI
Tin Mừng hôm nay (Lc 17,26-37),
Chúa Giê-su nhắc đến ba biến cố: Lụt Hồng thủy thời ông Noe, thành Sô-đôm bị
lửa thiêu rụi và nước Do Thái bị đế quốc Roma xóa tên trên bản đồ thế giới vào
năm 70.
1/ Lụt Hồng thủy.Nước phủ khắp mặt đất, tiêu diệt
kỳ công Chúa tạo dựng trên trái đất, trừ 8 người trong gia đình ông Noe và các
sinh vật sống trong tầu (x St 7 ; Lc 17, 26-27: Tin Mừng), tiên báo Chúa muốn
cả loài người phải được lãnh Bí tích Thánh Tẩy bằng nước (x Ga 3) mà vào Hội
Thánh là Tầu Noe mới,để được sống nhờ Chúa Giê-su Phục Sinh vào ngày thứ tám
hơn 8 người sống trong tầu Noe.
2/ Lửa thiêu rụi Sô-đôm để thanh tẩy thành, vì chúng mắc
tội cuồng dâm sau khi Chúa bảo vợ chồng ông Lot
ra khỏi thành (x Lc 17,28-29: Tin Mừng). Qua
biến cố này, Chúa muốn người Ki-tô hữu suốt đời phải được tiếp tục thanh tẩy
bằng Lời Chúa (x Gc 1,18 ; Ga 15,3), vì Lời Chúa là Lửa (x Gr 23,29 ; Cv 2) ;
và được thanh tẩy bởi Chúa Giê-su (x Cv 2,38), Ngài chính là Thiên Chúa lửa
thiêu (x Dt 12,29).
Như vậy, người ta được thanh tẩy bởi Lời và bởi Chúa Giê-su
Phục Sinh là hai phần của Thánh Lễ, đó là lý do Chúa muốn người Ki-tô hữu dự Lễ
hằng ngày, hơn Do Thái xưa lượm manna ăn mỗi ngày (x Xh 16).
3/ Tai họa vào năm 70 trên dân tộc Do Thái (x Lc
17,31-36: Tin Mừng). Qua biến cố này, Chúa Giê-su muốn bày tỏ ơn cứu độ không
đóng khung nơi dân tộc Do Thái, mà phải được lan đi khắp thế giới, khởi đi từ
lúc Chúa dẹp bỏ Phụng Vụ Do Thái giáo, thay bằng Phụng Vụ Ngài thiết lập, khi
người Do Thái quyết định giết Ngài từ lúc Ngài vào Đền Thờ đánh đuổi quân buôn
bán không để chúng biến Nhà Chúa thành cái chợ (x Ga 2,13t ; Ga 18-19), để mọi
thể thức tôn thờ Thiên Chúa được Chúa Cha chấp nhận, nhờ, với, trong Chúa
Giê-su (x Rm 11,36).
Vậy mầu nhiệm Nước Thiên Chúa trong
thời hiện tại, khởi đi từ Bí tích Thánh
Tẩy được nuôi dưỡng bởi Bí tích
Thánh Thể và hoàn tất nhờ Phụng Vụ
Chúa Giê-su thiết lập, mà Hội Thánh tiếp
tục làm hiện tại hóa cho đến ngày cánh chung.
II. NƯỚC THIÊN CHÚA
TRONG THỜI CÁNH CHUNG.
Ngày ấy như chiếc lưới bủa trên
biển (x Mt 13,47-50). Là ngày Chúa vừa tiêu diệt những gì trái ý Chúa, vừa làm
mới những gì Chúa muốn nó tồn tại vĩnh cửu trong Nước của Ngài, mà Chúa Giê-su
đã nói đến trong ba biến cố: Lụt Hồng thủy, thanh tẩy Sô-đôm, và tai họa ập
xuống dân Do Thái vào năm 70. Ba biến cố trên trở nên dấu chỉ chắc chắn mọi sự trong thế giới hữu hình này vào
ngày cánh chung sẽ bị tiêu diệt ra tro bụi như thành Sô-đôm, như thánh điện
Giê-ru-sa-lem, không còn hòn đá nào chồng trên hòn đá nào (x Lc 19,44), dù
chúng là kiệt tác như muôn vàn vẻ huy hoàng của vạn vật trong vũ trụ, khiến dân
ngoại đã lầm tưởng đó là các vị thần phải tôn thờ, mà không biết tôn thờ Đấng
đã dựng nên những vật kỳ diệu đó (x Kn 13: Bài đọc năm lẻ). Thực ra, vạn vật
trong vũ trụ Chúa đã dựng nên nó là thầy dạy người ta nhận biết Thiên Chúa: “Trời xanh tường thuật vinh quang Thiên Chúa,
không trung loan báo việc tay Người làm”
(Tv 19/18,2: Đáp ca năm lẻ).
Qua lịch sử ấy, thánh Gioan phải
nhắc nhở cho các tín hữu đừng lầm lạc như dân ngoại: bỏ giáo lý nền tảng của
Hội Thánh dạy mà chạy theo các tà thuyết. Ông nói: “Vì có nhiều người mê hoặc đã lan tràn khắp thế gian, họ là những kẻ không
tuyên xưng Đức Giê-su Ki-tô là Đấng đã đến và trở nên người phàm. Đó là kẻ mê
hoặc và là tên Phản Ki-tô. Anh em phải coi chừng để khỏi đánh mất những gì anh
em đã làm được, nhưng để lãnh đầy đủ phần thưởng. Phàm ai đi quá xa, không ở lại trong giáo huấn của Đức Ki-tô,
thì không có Thiên Chúa. Còn ai ở lại trong giáo huấn, thì người ấy có Chúa Cha
và Chúa Con, chỉ những ai được Thiên
Chúa tuyển chọn, sống trong sự thật, đúng như điều răn chúng ta đã nhận được từ
Chúa Cha, …là điều răn chúng ta đã có từ lúc khởi đầu - đó là: chúng ta phải yêu
thương nhau. Yêu thương là sống theo các điều răn của Thiên Chúa. Như anh em đã
được nghe từ lúc khởi đầu, điều răn này là: anh em phải sống trong tình thương”
(2 Ga 4-9: BĐ năm chẵn). Quả thật “hạnh
phúc người noi theo Luật Pháp Chúa Trời” (Tv 119/118, 1b: ĐC năm chẵn).
III. SỐNG HOÀ NHẬP
TRONG NƯỚC THIÊN CHÚA
Để được sống hòa nhập trong Nước
Thiên Chúa, Chúa Giêsu dạy ta lưu ý sống ba điều sau :
- Tỉnh
thức đón Chúa.
- Đừng mê
vơ của đời này.
- Sống
kết hợp Chúa Giêsu Phục Sinh.
1- Luôn tỉnh thức
chờ đón Chúa đến :
Chúa đến đón ta vào Nước của Ngài–giờ chết, cánh chung–thật bất ngờ, không ai
biết trước được :
- “Như thời Noe, thiên hạ cứ ăn
uống, dựng vợ gả chồng, thình lình nước
ập đến tiêu diệt hết thảy!” (Lc 17,
26-27: Tin Mừng).
- “Như ngày ông Lot ra khỏi Sôđôm, thình lình lửa diêm sinh từ trời ập
xuống tiêu diệt hết thảy” (Lc 17, 28-29: Tin Mừng).
Để cụ thể sống luôn tỉnh thức chờ
đón Chúa đưa ta vào Nước của Ngài, thánh Phao-lô dạy: “Dù ăn, dù uống, dù
làm bất cứ việc gì, anh em hãy làm để tôn vinh Thiên Chúa” (1 Cr 10,31).
Nói cách khác, hãy sống đẹp ý Chúa
trong hiện tại: “Từng giây hiện tại đẹp,
làm nên phút hiện tại đẹp; từng phút hiện tại đẹp, làm nên giờ hiện tại đẹp;
từng giờ hiện tại đẹp, làm nên một ngày hiện tại đẹp; từng ngày hiện tại đẹp,
đan kết thành một cuộc đời đẹp”.
Cậu Gioan Berchman
đang hăng say chơi banh với chúng bạn. Cha xứ tiến đến hỏi các cậu:
- Nếu một giờ nữa
Chúa đến gọi chúng con ra khỏi thế gian, chúng con sẽ làm gì bây giờ?
Một cậu thưa :
- Con sẽ chạy về nhà
xin lỗi mẹ con, vì con đi đá banh chưa xin phép mẹ.
Cậu khác :
- Con sẽ vào nhà thờ
cầu nguyện, và xin cha giải tội, vì mấy tháng nay con chưa xưng tội.
…………
Đến lượt Gioan
Berchman nói :
- Con cứ tiếp tục
chơi banh cho đến khi Chúa đến gọi con, vì mọi việc trong ngày: Đi lễ, học bài,
phụ giúp cha mẹ, con đã hoàn tất, và giờ này là giờ chơi banh của con, cha mẹ
con đã cho phép.
Như thế là cậu Gioan
Berchman đang đá bánh là cậu đang sống đẹp hiện tại đẹp, để được sống trong
Nước Thiên Chúa !
2- Đừng mê say trông
cậy vào của đời này
Chúa Giê-su đã báo trước cho người
Do-Thái biết sống giữ mạng mình trong ngày quân Roma tấn công vào năm 70: “Trong
ngày ấy, ai ở trên sân gác, mà đồ đạc lại ở trong nhà, thì đừng xuống lấy, ai ở
ngoài đồng, chớ quay lại đằng sau” (hãy nhớ nố vợ ông Lót ra khỏi
Sô-đôm, khi có lửa đốt thành, bà đã quay mặt lại, tức khắc bà đã hoá thành
tượng muối). Vì “kẻ nào tìm cách duy trì mạng sống mình, thì sẽ bị mất ; còn
kẻ nào đành mất, thì sẽ cứu sống nó” (Lc 17, 31-33: Tin Mừng).
Thực vậy, ngày ấy quân Roma thấy
người Do-Thái nào nhúc nhích di chuyển là chúng giết liền! Ai sống bất động,
chiụ đói khát không lo giữ của thì may chăng đựơc chúng tha mạng! Cũng thế nếu
ta tôn thờ của cải vật chất như thần, sống theo thói mù quáng của dân ngoại (x
Kn 13) mà không “tìm kiếm Nước Thiên Chúa trước, để mọi sự khác được Chúa
ban thêm cho” (Mt 6,33), thì cũng sẽ bị tai hoạ như người Do-Thái vào năm
70 ! (x Lc 17,31: Tin Mừng).
3- Sống kết hợp nên
một trong Chúa Ki-tô
Chúa Giê-su nói về hai người cùng
cảnh sống:
-
Đang trên giường ngủ.
-
Đang cùng xay chung một cối bột.
-
Đang ở trong một thửa ruộng.
Ba cặp
đang sống một cảnh huống như trên, thì một người bị hoặc được đưa đi,
người kia được hoặc bị để lại (x Lc 17,34-36: Tin Mừng).
Hỏi: Ai bị đưa đi,
ai được để lại ?
Thưa: Câu ấy có hai
cách hiểu: nghĩa lịch sử thành Giê-ru-sa-lem bị phá, và nghĩa thời cánh chung
sự dữ bị hủy diệt :
a- Nghĩa
lịch sử thánh điện Giê-ru-sa-lem bị phá: Lúc ấy một trong hai người đang cùng một cảnh sống, một
người bị đưa đi, người kia được để lại. Nghĩa là có những người Do
Thái bị bắt làm tù binh, hoặc bị giết, có người được quân Roma tha chết !
b-
Ý nghĩa thời cánh chung sự dữ bị phá hủy: Vào thời cánh
chung, có người được Chúa đem đi, có
người bị Chúa phế bỏ :
+ Người được Chúa đưa đi: Là những kẻ
trong tâm tình sám hối được thể hiện bằng việc lành họ làm (x Mt 3,8), nhờ kết
hợp với Chúa Giê-su, thì việc đó trở thành việc của Thiên Chúa nên có giá trị
cứu độ (x Cv 5,39). Vào thời cánh chung (giờ chết hoặc tận thế) họ được Chúa
đón về trời, nơi mà Ngài đã ra đi trước để dọn chỗ cho (x Ga 14,2-3). Như Chúa
nói với họ: “Anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em
sắp được cứu chuộc” (Lc 21,28: THTM).
+ Kẻ bị Chúa để lại: Là những kẻ không
tin Chúa Giê-su, không sám hối, không kết hợp với Ngài trong Hội Thánh, để nên
một trong Bí tích Thánh Thể, thì cho dù họ có làm bao việc tốt đẹp, cũng trở
nên vô ích, vì đó là việc của loài người, không có giá trị cứu độ (x Cv 5,38).
Vì thế thánh Phao-lô nói: “Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà
chia sẻ, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không có Đức Ái, thì
cũng chẳng ích gì cho tôi” (1Cr 13,3). Đức Ái
ở đây là một ngôi vị, là Thiên Chúa (x 1Ga 4,8). Bởi vì Chúa Giê-su đã nói: “Thầy là
cây nho, anh em là ngành, ai lưu lại trong Thầy thì sinh nhiều hoa trái ; ngành
nào lìa khỏi cây thì tự khô héo, vì ngoài Thầy, anh em không thể làm được gì –
có giá trị cứu độ” (Ga 15,4-6).
THUỘC LÒNG
Hết những ai không chịu nhìn nhận Thiên Chúa, tự bản
chất nó là kẻ ngu đần (Kn 13,1a)