Bài đọc 1 : ( Gr 20: 10-13). Bài
đọc 2 : (Rm 5:12-15). Tin Mừng : ( Mt 10:26-33)
ANH EM ĐỪNG SỢ
Trong cuộc sống
của mỗi người, ai cũng có nhiều thứ phải sợ: Sợ chết chóc, sợ chiến tranh, sợ
bệnh tật, sợ đói kém. Sự sợ hãi nói lên sự yếu kém, bất lực của con người trước
thiên nhiên và số phận. Một đôi khi, nếu thiếu can đảm và cảm thấy sợ hãi, đó
là một việc bình thường và tự nhiên. Đó cũng là một trong những bản chất của
con người. Sự sợ hãi không nhất thiết là một điều xấu. Đôi khi sợ hãi có chức
năng bảo vệ, cảnh báo cho chúng ta về sự
hiện diện của một nguy hiểm. Trong trường hợp này, sợ hãi là một ân huệ. Tuy
nhiên, sợ hãi có thể là một dị tật. Nó làm tê liệt con người và làm cho con
người trở nên hèn nhát.
Ngày xưa, có
một con chuột rất sợ mèo. Một thầy phù thủy thương hại nó, hóa phép cho nó
thành con mèo. Nhưng sau đó, nó lại sợ những con chó. Thầy phù thủy lại biến nó
thành con chó. Nhưng rồi nó lại sợ những con báo. Thầy phù thủy lại hóa cho nó
thành con báo. Nhưng rồi nó lại sợ những thợ săn. Tới nước này, thầy phù thủy
bỏ cuộc. Ông biến nó trở lại thành con chuột, và nói: “Tao làm cho mày điều gì,
cũng chẳng giúp được mày, vì mày có tâm hồn một con chuột.”
Trước khi sai
các môn đệ công khai đi loan báo giáo huấn và làm chứng về Ngài trước mặt thế
gian, Đức Giêsu biết trước số phận “ trò không hơn thầy, tớ không hơn chủ”, nên
Ngài đã cho họ biết trước những gì sẽ xảy ra, những nguy
hiểm nào các ông sẽ phải gặp: nào là bị nộp cho các hội đồng, bị đánh đập, bị
điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền... và Ngài đã động viên họ: “Hãy nói giữa
ban ngày, đừng có sợ.”
Làm sao họ
không sợ được khi trong quá khứ họ chưa một lần đứng trước công chúng, làm sao
họ có thể đủ khả năng để thuyết phục và làm chứng về Thầy của mình được khi
chính bản thân họ vẫn còn lờ mờ về giáo huấn của Ngài! Họ có lý để sợ hãi vì
thiếu tự tin vào khả năng của mình dù đã được Thầy trang bị cho “ quyền trên
các thần ô uế để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.”( Mt
10:1)
Khi bảo với các
môn đệ: “ anh em đừng sợ hãi”, Đức Giêsu muốn gợi lên trong lòng của họ niềm
tin và sự tín thác vào Ngài. Ngài động viên họ can đảm vượt qua sợ hãi: “ Anh
em đừng lo phải nói làm sao hay phải nói gì, vì trong giờ đó, Thiên Chúa sẽ cho
anh em biết phải nói gì: thật vậy, không phải chính anh em nói mà là Thần Khí
của Cha anh em nói trong anh em.”( Mt 10: 19) Như thế, Ngài khuyến khích họ
hoàn toàn tin tưởng vào Thiên Chúa.
Là Kitô hữu,
chúng ta tin vào Thiên Chúa quyền năng trên mọi thế lực, thế mà chúng ta lại sợ
nhưng thế lực có thể giết chết thân xác . Điều đó chứng tỏ niềm tin và sự phó
thác vào Thiên Chúa của chúng ta còn yếu kém. Đức tin giúp chúng ta sống tín
thác và can đảm.
Cách đây ít
năm, tại một quốc gia nọ đang tiến hành cuộc bách hại Giáo Hội, một nhóm tín
hữu đã bí mật họp nhau cầu nguyện. Thình lình cửa phòng bật tung ra vì sức đạp
của chiếc giày đinh của một người lính trang bị súng máy. Anh ta nhìn quanh rồi
lạnh lùng ra lệnh cho mọi người: “ Ai không tin vào ông Kitô thì nhanh chân ra
khỏi nơi đây ngay trong lúc còn thời
gian cho các người.” Một bầu khí im lặng ngột ngạt; rồi từ từ, từng người một,
bắt đầu đi ra cửa. Chỉ còn lại một nhóm người ít ỏi. Họ nhận thức rõ việc họ
làm; vì thế, họ quyết định ở lại và chấp nhận tất cả cho dù chuyện gì có thể
xảy ra.
Cuối cùng,
người lính đi đến khóa cửa lại, từ từ trở vào, đứng trước mặt những người còn
lại. Anh ta mỉm cười, rồi nói: “ Tôi cũng tin vào Đức Kitô. Chẳng thà chúng ta
không có những con người như thế còn tốt hơn nhiều.”
Đức tin dẫn
chúng ta đến lòng can đảm và phó thác vào Đấng chúng ta tin. Đức tin giúp chúng
ta tin chắc lời Thiên Chúa là chân lý. Đức tin giúp chúng ta can đảm vững vàng
trong lời nói và hành động.
LM GIUSE TRỊNH NGỌC DANH