Kinh Thánh
Thời kỳ
Sách
Chương
 
      Lm. Trịnh Ngọc Danh
Nghe Nhạc Thánh Ca trên điện thoại android
Bài suy niệm, chia sẻ
GỞI THƯ XIN ĐỨC MARIA ĐÁNH THỨC MẸ “DẬY!”

Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4

Trước khi Chúa Giêsu tắt thở, Ngài trối Đức Mẹ cho thánh Gioan (Hội Thánh): “Hỡi bà, này là con bà !”, đoạn Ngài nói với Gioan : “Này là mẹ con !  Và từ giờ đó môn đệ đã lãnh bà về nhà mình (x Ga 19,26-27).

            Một chú bé nghèo khổ, quần áo tả tơi, không biết chữ o tròn hay méo, lê đôi chân gầy đi đến một khu phố nghèo nàn ở Paris (Pháp). Chú ấy là tên là Gioan, lên 6 tuổi, đi tìm ông già Bouin, sống bằng nghề viết thư mướn.

            Chú bé vào nhà lễ phép cúi đầu chào ông cụ. Ông già hỏi :

-      Cháu muốn gì? Chú vội thưa :

-      Cháu muốn viết một bức thư. Ông già ra giá ngay :

-      Đưa đây 10 xu. Chú bé ngập ngừng rồi thưa lại :

-      Xin lỗi cụ, cháu không có tiền.

            Nói xong chú thất thểu đi ra, ông già ngó theo thương hại, kêu chú trở lại :

-      Này, mày không có đến 10 xu sao? Mày là con ai? Chú bé từ tốn đáp :

-      Dạ cháu là con má cháu. Ông già nói :

-      Vậy là ta hiểu rồi, cháu không có 10 xu, má cháu cũng không có, vậy viết thư để xin chút cháo ăn đỡ đói phải không?  Chú bé gật đầu. Ông già nói tiếp :

-      Được rồi vào đây ông viết giúp cho.

            Ông Bouin nghĩ thầm : mình có hy sinh một chút giờ, tốn ít mực, ít giấy thì cũng chẳng ra nghèo. Ông liền lấy bút giấy ra viết : Paris, ngày… tháng… năm… Kính thưa ông.” Ông đọc lại cho chú bé nghe và bảo muốn gì thì nói để ông viết tiếp. Chú bé ấp úng:

-      Dạ không phải ông ạ! Ông già gạn hỏi :

-      Không phải ông thì bà? Chú bé run run thưa lại :

-      Dạ cũng không phải bà. Ông Bouin thấy bực mình nên cáu gắt nói :

-      Đã không biết ai để gởi mà lại đòi viết thư. Chú bé lấy hết can đảm:

-      Dạ, cháu muốn viết thư cho Mẹ Maria . Ông già cười rồi nghiêm nghị nói :

-      Mày chế nhạo lão gìa này hả? Cút ra khỏi nhà tao ngay!

            Chú bé ngoan ngoãn bước ra khỏi cửa, ông nhìn theo thấy thương hại nên gọi chú trở lại, quan sát kỹ chú bé một lúc, rồi ông hỏi tiếp :

-      Tên cháu là gì?

-      Dạ tên cháu là Gioan.

-      Gioan gì nữa?

-      Dạ, Gioan thôi ạ.

-      Nhưng cháu muốn xin gì cùng Đức Mẹ?

-    Dạ cháu muốn thưa với Ngài là má cháu đã ngủ từ 4 giờ chiều hôm qua, hai tay để trên ngực, người lạnh ngắt, cháu không làm sao đánh thức má cháu dậy được!

            Nghe đến đó ông già hiểu ngay là mẹ em đã chết đói, ông rươm rướm nước mắt và nghĩ thầm : mình chẳng thiếu của ăn, còn mẹ con chú này thì lại chết đói! Ông già ôm ghì lấy chú bé vào lòng, và ôn tồn nói :

-      Từ nay ông sẽ là ba của cháu.

            Vậy một bức thư không được gởi đi, nhưng đã có hiệu quả là cụ già biết thương người, và Mẹ trên trời đã dùng cụ để chăm sóc cậu bé Gioan.

            Bởi vì Chúa Giêsu đã nói với Đức Maria : “Hỡi bà, này là con bà!”, đoạn Ngài nói với Gioan : “Này là mẹ con !”  Và từ giờ đó môn đệ đã lãnh bà về nhà mình (Ga 19,26-27).


Gửi phản hồi - thắc mắc

Tên của bạn *
Địa chỉ
Email *
Điện thoại
   
Câu hỏi