Kinh Thánh
Thời kỳ
Sách
Chương
 
      Lm. Trịnh Ngọc Danh
Nghe Nhạc Thánh Ca trên điện thoại android
Bài suy niệm, chia sẻ
ĐỔI NỢ LẤY LÒNG NHÂN NGHĨA

Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4

 “Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn, mà đổ vào vạt áo anh em. Vì anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy" (Lc 6,38).

Mạnh Thường Quân là người rất giàu có, đã cho nhiều người ở đất Tiết mượn tiền. Một hôm ông sai Phùng Huyên – người đầy tớ – sang đất Tiết đòi nợ. Lúc sắp đi, Phùng Huyên hỏi :

      - Tiền nợ thu được, ngài có định mua gì không?

        Mạnh Thường Quân nói :

      - Ngươi xem trong nhà ta còn thiếu thứ gì thì mua.

       Khi đến đất Tiết, người đầy tớ cho gọi các con nợ đến và bảo :

      - Các người công nợ chủ tôi thế nào, đưa giấy nợ cho tôi coi.

        Họ liền đưa giấy nợ cho Phùng Huyên, sau khi xem xong, Phùng Huyên bật quẹt đốt hết giấy nợ!

        Mọi người ngạc nhiên hỏi :

      - Sao thế ?

        Phùng Huyên trả lời :

  -  Vì ông chủ bảo tôi nói với các người là ông tha hết nợ cho dân đất Tiết.

        Lúc Phùng Huyên trở về, Mạnh Thường Quân hỏi :

      - Ngươi có đòi được nợ, thì báu vật ngươi mua về cho ta đâu?

        Phùng Huyên thưa với ông chủ :

      - Nhà của ngài châu báu đầy kho, gia súc vô số kể… chỉ thiếu “nghĩa”, nên tôi lấy hết tiền nợ đã thu để mua cho ngài rồi.

        Mạnh Thường Quân bực mình, vì ông chưa hiểu mua “nghĩa” là mua cái gì?

        Sau  này Mạnh Thường Quân lâm bệnh nan y, bán hết gia sản để chữa bệnh mà bệnh vẫn không thuyên giảm. Dân đất Tiết nghe tin ấy, họ lũ lượt kéo đến thăm và biếu ông đủ thứ, nhất là họ biếu ông một hộp thuốc quý, ông uống vào thì khỏi bệnh ngay. Lúc ấy ông mới hiểu Phùng Huyên đã mua “nghĩa” cho ông là vậy !

        Mạnh Thường Quân không bảo Phùng Huyên tha nợ, mà Phùng Huyên lại đốt hết Giấy Nợ, việc nghĩa ấy đã cứu Mạnh Thường Quân thoát bệnh hiểm  nghèo ; Khác hẳn Chúa đòi buộc chúng ta phải tha thứ lỗi lầm của người anh em và cầu nguyện cho họ (x Mt 5,44), để họ biết dùng ơn Chúa mà hoán cải cuộc đời nên Thánh. Đó là cách Chúa dạy chúng ta “trả thù” kẻ hại mình, giá trị hơn đưa bánh cho nó ăn, vì “làm như thế như đã chất than hồng trên đầu nó”! (Rm 12,19-21). “Chất than hồng” trên đầu kẻ hại ta chính là đưa Chúa đặt vào lòng kẻ thù, vì than hồng hay lửa là Thiên Chúa (x Dt 12,29).


Gửi phản hồi - thắc mắc

Tên của bạn *
Địa chỉ
Email *
Điện thoại
   
Câu hỏi