CN XVI TN / B
Bài đọc 1: (Gr 23:1-6).
Bài đọc 2: (Ep 2:13-18).
Tin Mừng: (Mc 6:30-34)
Phải làm việc quần quật suốt ngày không có
thời gian nghỉ ngơi thì người ta than mệt, rồi sinh kiệt sức bệnh tật. Không có
việc làm, tối ngày đi tới đi lui thì lại kêu buồn chán, rồi sinh ra “nhàn cư vi
bất thiện”. Thiên Chúa, sau sáu ngày
làm việc để tạo dựng vũ trụ, ngày thứ bảy, Ngài nghỉ ngơi. Sau khi trở về
từ chuyến công tác đầu tiên , các môn đệ tụ họp quanh Chúa Giêsu và thuật lại
cho Ngài biết mọi việc họ đã làm và mọi điều họ đã giảng dạy. Kẻ lui người tới
rất đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ để ăn uống nữa. Chúa Giêsu thấy thế,
Ngài bảo các ông: “ Chính anh em, hãy lánh riêng ra một nơi thanh vắng mà nghỉ
ngơi đôi chút.” Ngài không nghĩ đến sự vất vả của mình để cần đến sự nghỉ ngơi,
nhưng Ngài quan tâm đến những vất vả mệt nhọc của các môn đệ, nên Ngài mới nhấn
mạnh: “ chính anh em.” Thế mới thấy làm việc và nghỉ ngơi là hai nhu cầu không
thể thiếu trong cuộc sống của con người. Nhưng chúng ta phải nghỉ ngơi như thế
nào cho hợp ý Thiên Chúa?
Chúa không dạy các môn đệ nghỉ ngơi bằng
những buổi ăn nhậu say sưa, bằng say mê bên sòng bài, hay làm những gì theo sở
thích, nhưng Ngài bảo các môn đệ “ hãy lánh riêng ra một nơi thanh vắng mà nghỉ
ngơi đôi chút.”
Lánh riêng ra một nơi thanh vắng là tách
biệt ra khỏi sự ồn ào để chỉ một mình ta với ta, và một mình ta với Thiên Chúa,
Đấng mà chúng ta chọn làm cứu cánh cuộc đời. Trong khoảng khắc chỉ mình ta với
ta là cơ hội để chúng ta nhìn lại mình, kiểm điểm những gì mình đã làm và hướng
tới những gì sẽ làm để phục vụ Thiên Chúa. Chỉ khi một mình ta với ta, chúng ta
mới nhớ đến Đấng yêu thương chúng ta . Đây là cơ hội để chúng ta tâm sự với
người mình yêu. Giây phút tuyệt với của sự nghỉ ngơi là được ở bên cạnh và tâm
sự với người mình yêu. Đó là giây phút nghỉ ngơi tuyệt vời để tăng thêm sức
mạnh tinh thần. Chính Chúa đã nói: Ai khó nhọc hãy đến với Ta, Ta sẽ bổ sức lại
cho. Như thế, nghỉ ngơi đối với người Kitô hữu là cầu nguyện. Cầu nguyện là
giây phút tâm tình, kết hợp với Thiên Chúa. Qua lời Chúa: “ Chính anh em hãy lánh
riêng ra một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút.” Ngài cũng muốn dạy chúng
ta: dù bon chen vất vả, đầu tắt mặt tối để lo cho cuộc sống, dù phải ngược xuôi
vất vả trong sinh hoạt hằng ngày, chúng ta cũng phải dành một chút thời gian để
nghỉ ngơi trong cầu nguyện. Chúa Giêsu sau một ngày làm việc vất vả, đêm về,
Ngài luôn một mình tìm nơi thanh vắng để nghỉ ngơi. Nghỉ ngơi của Chúa Giêsu là
cầu nguyện, là giây phút tâm sự với Chúa Cha. Đó là giây phút nghỉ ngơi tuyệt
vời nhất mà ở đó, Ngài tìm được sự âu yếm nâng đỡ và khích lệ của Chúa Cha. Thánh
Phanxicô Xaviê, vì suốt ngày mãi mê rao giảng Tin Mừng cho lương dân, nên mỗi
khi đêm về, qùy gối trước Chúa Giêsu Thánh Thể, có lúc quá mệt mỏi phải ngủ gục
trên bục bàn thờ. Lúc ấy, ngài thường cầu nguyện: “ Lạy Chúa, nếu linh hồn con
không tỉnh thức được với Chúa, thì ít nữa xác con đây muốn ở gần Chúa.”
Giây phút lánh ra một mình nơi thanh vắng
để nghỉ ngơi trong cầu nguyện là giây phút chúng ta sống riêng tư thân mật với
Chúa. Hoạt động và cầu nguyện là nhịp sống, là hai như cầu của người môn đệ
Chúa.