CHÚA NHẬT I MÙA VỌNG / A
Bài đọc 1: (Is 2:1-5).
Bài đọc 2: (Rm 13: 11-14).
Tin Mừng: (Mt 24: 37-44)
Bước vào Mùa Vọng, Giáo Hội hướng các tín hữu bước vào một năm Phụng vụ mới.
Mùa Vọng là mùa tưởng nhớ một biến cố lịch sử: Đấng Mêsia đến lần thứ nhất, đồng
thời hướng chúng ta về ngày Chúa đến lần thứ hai, ngày quang lâm của Người, và
cũng là thời gian hướng về ngày cánh chung của cuộc đời của mỗi người chúng ta.
Đối với ngày quang lâm của Con Thiên Chúa,
Chúa Giêsu ví ngày ấy như nạn hồng thủy vào thời ông Nôê. Vào những ngày
trước nạn hồng thủy, người ta vẫn cứ ăn uống, cưới vợ lấy chồng như không có gì
xảy ra mãi cho đến ngày ông Nôê vào tàu, và nạn hồng thủy ập tới cuốn đi hết thảy.
Và Chúa nói: “Cuộc quang lâm của Con Người cũng sẽ như vậy”. Tai ương ập tới
cho những ai không thức tỉnh và không sẵn sàng!
Ngày quang lâm ấy lại là hệ quả của ngày cánh chung của mỗi con người. Ngày
cánh chung của mỗi người đến lúc nào, không ai biết. Nó đến như kẻ trộm: “Bấy
giờ hai người đàn ông đang làm việc, thì một người được đem đi và một người bị
bỏ lại; hai người đàn bà đang kéo cối xay, thì một người được đem đi, một người
bị bỏ lại”
Và cho cả hai trường hợp: ngày quang lâm của Con Thiên Chúa và ngày cánh
chung của mỗi người, Chúa đã căn dặn: “Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không
biết ngày nào Chúa của anh em đến. Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết
canh nào kẻ trộm sẽ đến, hẳn ông ta đã thức, không để nó khoét vách nhà mình
đâu. Cho nên anh em cũng vậy, anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em
không ngờ, thì Con Người sẽ đến”. Thánh Phaolô trong thư gửi tín hữu Rô ma cũng
khuyên:”Đã đến lúc anh em phải thức dậy, vì hiện nay ngày Thiên Chúa cứu độ
chúng ta đã đến gần hơn trước kia, khi chúng ta mới tin đạo. Đêm sắp tàn, ngày
gần đến. Vậy anh em hãy lọai bỏ những việc làm đen tối, và cầm lấy vũ khí của sự
sáng để chiến đấu”. Thức tỉnh và sẵn sàng là “cầm lấy vũ khí của ánh sáng để
chiến đấu”. Vũ khí ánh sáng ấy là sống Tin Mừng, là “ăn ở cho đứng đắn như người
đang sống giữa ban ngày: không chè chén say sưa, không chơi bời dâm đảng, cũng
không cãi cọ ghen tương. Nhưng anh em hãy mặc lấy Chúa Giêsu Kitô, và đừng theo
tính xác thịt mà thỏa mãn các dục vọng”.
Để chuẩn bị hậu sự cho cái chết của thân xác, khi còn sống người ta đã mua
đất, mua bảo hiểm nhân thọ... Thế nhưng,chúng ta đã chuẩn bị gì cho cuộc sống vĩnh cửu
của linh hồn?
Ngày xưa, có một vị vua rất khôn ngoan. Ông có một tên hề nổi tiếng. Một
hôm, vua gọi anh hề đến, trao cho anh một cây trượng và bảo anh hãy giữ lấy nó cho
đến khi nào anh tìm được một người nào ngu xuẩn hơn anh thì trao cây trượng cho
người ấy.
Nhiều năm tháng trôi qua. Thế rồi nhà vua lâm bệnh nặng. Ông cho triệu tập
toàn thể triều đình, các gia nhân và cả anh hề đến để chào giã biệt. Vua buồn rầu
nói rằng mình sắp khởi hành một chuyến đi rất xa và sẽ không bao giờ trở lại.
Sau khi nhà vua ngắt lời, anh hề lên tiếng: “Muôn tâu thánh thượng! Trước
kia, mỗi lần sắp đi thăm lân bang, bao giờ thánh thượng cũng sai các quan tướng
và gia nhân đi trước để dọn đường, chuẩn bị mọi mọi sự chu đáo. Chuyến đi này
không biết thánh thượng đã chuẩn bị như thế nào rồi?”
Nhà vua yếu liệt lắc đầu: “Than ôi! Từ bao lâu nay, trẫm đã lo toan toàn những
công việc khác. Trẫm chưa có chuẩn bị gì cho chuyến đi xa này cả”.
Anh hề quì xuống, hai tay dâng lên vua cây trượng và nói: “Tâu thánh thượng,
cuối cùng thì hạ thần cũng đã tìm được một người còn ngu ngốc hơn hạ thần!”
Đối với người Kitô hữu, chết không phải là hết, nhưng là đi về gặp gỡ Thiên
Chúa. Sống trọn vẹn mỗi giây phút hiện tại là sống tỉnh thức sẵn sàng. Sống mùa
vọng cuộc đời hôm nay là chuẩn bị cho cho
cuộc sống vĩnh cữu mai sau. Hiện tại quyết định tương lai.