Kinh Thánh
Thời kỳ
Sách
Chương
 
      Lm. Trịnh Ngọc Danh
Nghe Nhạc Thánh Ca trên điện thoại android
Bài suy niệm, chia sẻ
CHÚA NHẬT 16 THƯỜNG NIÊN - NĂM C: MƯU SINH VÀ CẦU NGUYỆN

CN XVI TN / C

Bài đọc 1 : (St 18:1-10).

Bài đọc 2 : (Cl 1:24-28).

Tin Mừng : (Lc 10:38-42)

 

 

Lo toan đến những nhu cầu, sinh hoạt của cuộc sống là cần thiết; nhưng với người Kitô hữu, ngoài những lo toan về vật chất, còn có một lo toan quan trọng hơn đó là những quan tâm về đời sống tinh thần.

 

Tin Mừng hôm nay thuật lại việc Chúa Giêsu ghé thăm nhà hai chị em Mácta và Maria. Cô Mácta thì tất bật lo việc tiếp đón, phục vụ Thầy; còn cô Maria cứ ngồi bên chân Thầy mà nghe lời Ngài dạy. Bực tức, cô Mácta đến thưa với Chúa: “ Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay.” Có lẽ ai cũng cho rằng lời than trách của cô Mácta là đúng và cho thái độ của cô Maria thiếu trách nhiệm. Nhưng Chúa Giêsu lại tỏ ra ủng hộ thái độ của cô Maria và khiển trách cô Mácta: “ Mácta! Mácta! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.”

 

Người ta vẫn bảo: “có thực mới vực được đạo.” Đặt nhu cầu” có thực’ trước nhu cầu ‘vực đạo’, là đặt nhu cầu vật chất trên nhu cầu thiêng liêng. Chúa không khuyến khích người ta sống lười biếng; ngược lại, Ngài đã nói ai không làm việc thì không đáng ăn. Lắng nghe lời Chúa, sống kết hợp với Ngài như Maria lại là một chuyện cần thiết duy nhất và là phần tốt nhất không ai có thể lấy đi.  

 

Một lần tham dự thánh lễ là một lần chúng ta được Đức Kitô ghé thăm, được gặp gỡ Đấng yêu thương; thế nhưng chúng ta vẫn còn nhiều lo toan về cuộc sống đến nỗi phải đi trễ, về sớm, và  cứ để cho đủ thứ lo toan chi phối cuộc gặp gỡ Đức Kitô và lắng nghe Lời Ngài.

 

Lo toan thái quá đến nỗi quên đi điều cần thiết nhất mà Maria đã làm, là chúng ta bỏ quên đi điều cần thiết là sống kết hợp với Thiên Chúa qua công việc hằng ngày bằng cầu nguyện. Người ta thấy một nông dân xứ Ars, mỗi ngày trước lúc ra đồng, đều ghé vào đứng ở cuối nhà thờ cầu nguyện một lúc rồi mới đi cày. Khi trở về, ông cũng ghé vào cuối nhà thờ như vậy. Ai cũng để ý và cảm phục ông. Một hôm có người hỏi: “ Ngày ngày ông ghé vào nhà thờ mấy lần như thế để làm gì vậy?” Ông trả lời: “ Tôi bàn chuyện với chúa và Chúa bàn chuyện với tôi.”

 

Cô Mácta biểu tượng cho người lo toan thái quá đến cuộc sống hằng ngày. Cô Maria lại là hình ảnh của người chú tâm đến lời chân lý, đến việc sống thân mật với Đấng yêu thương. Kết hợp hai hành động của Mácta và Maria, chúng ta có một hình ảnh tiêu biểu của người Kitô hữu là mưu sinh và cầu nguyện.

 

Hai hành động của chị em Mácta cho chúng ta thấy hai phương thế để gặp gỡ Chúa, phục vụ  tha nhân và cầu nguyện, lắng nghe lời Ngài. Không có thời giờ là hình thức ngụy biện cho việc thiếu sót trong nhu cầu thiêng liêng.

 

Cả hai hoạt động xã hội và tinh thần không thể tách rời, biệt lập với nhau, nhưng điều quan trọng là phải biết cái nào quan trọng và cần được ưu tiên hơn. Làm việc để nuôi sống thân xác là cần, nhưng nó lại không phải là cái cần thiết nhất. Có một nhu cầu cần thiết nhất, đó là lắng nghe lời Chúa và sống kết hiệp với Ngài. Người ta sống không nguyên bởi bánh mà còn bởi lời từ miệng Thiên Chúa phán ra. Cô  Maria đã không đánh mất cơ hội để lắng nghe Ngài giảng dạy.

 

Có nhiều lúc trong cuộc sống, gặp quá nhiều khốn khổ, chúng ta cũng đã than phiền với Chúa : Lạy Chúa, Ngài ở đâu? Sao cứ để con phải đau khổ mãi thế này!” và Chúa cũng nói với chúng ta như đã nói với cô Mácta: “ Mácta! Mácta! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.” Hãy chọn lấy phần tốt nhất như thánh Phaolô đã viết cho tín hữu Côlôxê: “Chính Đức Kitô đang ở giữa anh em, Đấng ban cho chúng ta niềm hy vọng đạt tới vinh quang.” (Cl 1: 27b)

 


Gửi phản hồi - thắc mắc

Tên của bạn *
Địa chỉ
Email *
Điện thoại
   
Câu hỏi