CN XXXIV TN/ B LỄ CHÚA KITÔ VUA
Bài đọc 1 : (Đnl
7:13-14).
Bài đọc 2 : (Kh
1:5-8).
Tin Mừng : (Ga
18:33-37)
Không biết vì thật lòng hay có ý mĩa mai, ông Philatô đã
hai lần hỏi Chúa Giêsu có phải là vua không. Lần thứ nhất ông hỏi: “Ông có phải
là vua dân Do thái không?” Chúa Giêsu không trả lời phải hay không phải, nhưng
Ngài lại hỏi: “Ngài tự ý nói điều đó, hay những người khác đã nói với ngài về
tôi?” Câu trả
lời của Philatô vô tình lại nói lên một sư thật: dân ngoại lại tuyên xưng Chúa
Giêsu là vua, còn dân Chúa lại phản bội, không chịu nhận biết Ngài: “Tôi là người
Do thái sao? Chính dân của ông và các thượng tế đã nộp ông cho tôi?” Chúa Giêsu không
trực tiếp xác nhận, nhưng gián tiếp Ngài xác nhận là vua, khi Ngài nói: “Nước
tôi không thuộc về thế gian này.” Như thế, Ngài có một vương quốc, nhưng vương
quốc của Ngài không thuộc thế gian này. Nghe nói thế, lần thứ hai Philatô lại hỏi:
“Vậy ông là vua sao?” Chúa Giêsu cũng chưa
chính thức tuyên bố Ngài là vua, nhưng gián tiếp xác nhận qua câu nói của
Philatô: “Chính Ngài nói rằng tôi là vua.” Chúa Giêsu là vua, nhưng chỉ thực sự
là vua khi Ngài chịu chết trên thánh giá và sau ba ngày sống lại. Thánh giá là
ngai vàng để Vua Kitô đăng quang.
Nhiệm vụ đầu tiên của Vua Kitô
là: “Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian vì điều này: đó là để làm chứng cho sự
thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi.” Chính Philatô cũng chưa biết
sự thật ấy là gì, nên ông đã hỏi: “Sự thật là gì?”
Sự thật đầu tiên là nhận biết,
tôn thờ chỉ một Thiên Chúa duy nhất là Đấng
tạo dựng vũ trụ và muôn loài. Ngài là Anhpha và Ômêga, là Đấng hiện có, đã có
và đang đến, là Đấng Toàn Năng. Ngôi Hai Thiên Chúa đã được Chúa Cha ban cho mọi
quyền năng trên trời dưới đất, vì thế Chúa Giêsu là Vua vũ trụ.
Sự thật thứ hai là con người được tạo dựng theo hình ảnh của Thiên
Chúa, nhưng con người, vì yếu đuối đã sa ngã, đi trái đường lối của Thiên Chúa,
đã phải sống trong tình trạng tội lỗi và diệt vong. Vì yêu thương và muốn cứu vớt
loài người, Chúa Cha đã sai Con Một yêu dấu của Ngài xuống trần gian để gánh tội
lỗi cho nhân loại. Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người không phải thiết lập
một vương quốc ở trần gian này, nhưng là để làm chứng, để chuẩn bị cho một vương
quốc sự thật mà ai nghe theo sự thật là con dân của vương quốc ấy. Con dân của vương quốc ấy sẽ có sự sống đời đời,
không bị diệt vong vì tội lỗi.Tin Mừng là những sự thật cho ai nghe theo tiếng
của Vua sự thật. Như thế Chúa Giêsu là Vua sự sống vĩnh cửu, không ai có thể cướp
lấy sự sống ở nơi những ai tin và nghe theo tiếng nói của Vua Sự thật
Sự thật thứ ba là Con Thiên Chúa
xuống trần gian không phải để cai trị, không phải để thiết lập một vương quốc để
thống trị nhưng để thiết lập một vương quốc yêu thương, không phải để được phục
vụ nhưng là để phục vụ con người như tôi tớ. Vì yêu thương loài người mà Ngôi
hai Thiên Chúa đã trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân phận yếu hèn của con người
và đã vâng lời cho đến chết trên thập giá. Ngài đã hiến trọn mạng sống mình vì
yêu. Chúa Giêsu là Vua Tình Yêu phục vụ.
Những câu hỏi của ông Philatô: “Vậy
ông có phải là vua dân Do thái không”và “Sự thật là gì?”có lẽ cũng là những câu
hỏi của những ai chưa tin, không tin hay tin mơ hồ về Thiên Chúa. Những câu hỏi
ấy sẽ được trả lời vào ngày phán xét chung, ngày Vua Vũ trụ, Vua Tình yêu, Vua
sự Thật ngự trên ngai để xét xử loài người. “Kìa, Người ngự đến giữa đám mây.
Ai nấy sẽ thấy Người, cả những kẻ đã đâm Người. Mọi dân trên mặt đất sẽ đám ngực
than khóc khi thấy Người. Đúng thế! Amen.” (Kh 1: 7)