CN XXVI TN / B
Bài
đọc 1: (Ds 11:25-29)
Bài
đọc 2: (Gc 5:1-6)
Tin
Mừng: (Mc 9:38-43.47-48)
“Ai không chống lại chúng ta là ủng
hộ chúng ta”. Đó là lời của Chúa Giêsu nói khi ông Gioan đến trình báo cho Ngài
rằng: “Thưa Thầy, chúng con thấy có người lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con
đã cố ngăn cản, vì người ấy không theo chúng ta.”Nhưng Chúa Giêsu bảo: “Đừng
ngăn cản người ta, vì không ai lấy danh Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại
có thể nói xấu về Thầy.”Các môn đệ đã ngăn cản một người nào đó đã nhân danh Thầy
mà trừ quỷ, vì không thuộc nhóm môn đệ đi theo Chúa. Đó là biểu hiện của đầu óc
bè phái, cục bộ.
Trừ quỷ là một việc làm có ích
cho người bị quỷ ám, sao không khuyến khích người ta làm mà lại ngăn cản? Không biết người ấy
có trừ được quỷ hay không, nhưng người ấy đã nhân danh Thầy, tức là họ đặt tin
tưởng vào Thầy, mà đã đặt tin tưởng vào danh Thầy thì tức là người ấy không chống
đối, mà không chống đối tức là ủng hộ: “Ai không chống lại chúng ta là ủng hộ
chúng ta.”Lý do các môn đệ ngăn cản người ấy nhân danh Chúa mà trừ quỷ vì người
ấy không thuộc nhóm của Chúa là não trạng cục bộ sẽ dẫn đến đầu óc bè phái,
phân cách, chia rẽ, ích kỷ, hẹp hòi.
Các môn đệ của Chúa đã thiết lập
một bức tường ngăn cách giữa người theo Chúa và những người tin nhưng chưa thuộc
về nhóm đi theo Chúa. Đi theo Chúa, thuộc nhóm những người được tuyển chọn
không phải là một đặc quyền, đặc lợi dành cho riêng ai để tự phụ, tự mãn, sống
tách biệt phân cách với người khác, kết bè kết đảng, cô lập mình trong một tổ
chức.
Não trạng cục bộ là tạo tảng đá
gây vấp ngã cho người khác, khi bất công, không công bằng trong cách đối xử, khi
hạ thấp người khác, khi loại trừ kẻ khác, khi phê bình một cách bất công.
Chúa lên án người có đầu óc bè
phái. Ngài nói: “Ai cho anh em uống
một chén nước, vì lẽ anh em thuộc về Đấng Kitô thì người đó sẽ không mất phần
thưởng đâu.”Như thế, dù không thuộc nhóm theo Chúa, nhưng đã hành động vì yêu thương,
vì danh Đức Kitô thì họ cũng được thưởng
công, và ngược lại một người đi theo Chúa, nhưng lại ngăn cản niềm tin của người
khác hay làm cớ cho người ta vấp ngã,thì tội càng đáng phạt hơn. “Ai làm cớ cho
một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã thì thà buộc cối đá vào cổ
nó mà ném xuống biển còn hơn.”
Ý Chúa muốn là con người đối xử với nhau bằng tình thương vì danh Chúa, vì
lòng tin vào Ngài. Đánh mất niềm tin vào Thiên Chúa của người khác là một trọng
tội. Ngăn cản, cản trở niềm tin của người ta đến với Chúa bằng cách nào thì
cũng là nguyên cớ cho người ta sa ngã.
Chúa Giêsu không đồng ý việc các
môn đệ ngăn cản một người nào đó nhân danh Chúa mà trừ quỷ. Ngài cảnh giác các
ông về mối nguy cơ muốn chiếm độc quyền về đức tin. Ngài không chấp nhận một cộng
đoàn, một Hội thánh khép kín, kín cổng cao tường, trở thành một pháo đài, nhưng
là phải mở rộng vòng tay đón tiếp bất cứ ai: “Ai không chống lại chúng ta là ủng
hộ chúng ta”.
Lời Chúa là một bài học về sự cởi
mở và lòng bao dung với hết mọi người,vì Nước Trời không danh riêng cho ai, đồng
thời cũng là lời cảnh báo cho ai tạo nên tảng đá vấp ngã cho người khác.