CN XXV TN / B
Bài
đọc 1: (Kn 2: 12. 17-20)
Bài
đọc 2: (Gc 3:16-4:3)
Tin
Mừng: (Mc 9:30-37)
Dù đã được Thầy
tiên báo lần thứ hai rằng: “Con Người sẽ bị nộp vào tay người đời, họ sẽ giết
chết Người, và Người bị giết chết, rồi sau ba ngày Người sẽ sống lại.”Nhưng các
ông vẫn không hiểu và sợ không dám hỏi Ngài điều đó.Trong thâm tâm, họ vẫn nuôi
hy vọng ngày Thầy sẽ lập vương quốc mới; vì thế, trên đường về nhà, họ xầm xì
bàn tán với nhau. Khi về đến nhà Chúa Giêsu mới hỏi các ông: “Dọc đường, anh em
bàn tán chuyện gì vậy?”Hóa ra các ông xầm xì với nhau xem ai là người lớn hơn cả.
Họ đang tranh cãi với nhau về địa vị xã hội. Họ đinh ninh Thầy sẽ làm vua và họ
cũng sẽ được chức tước hay địa vị nào đó. Nhân dịp này, Ngài gọi nhóm Mười Hai lại
mà nói: “Ai muốn làm người đứng đầu, thì phải làm người rốt hết, và làm người
phục vụ.”Thật vỡ mộng khi nghe Thầy bảo như thế!
Tham vọng thì ai chẳng
có. Chúa Giêsu không phá bỏ, cũng không lên án chính tham vọng, nhưng lên án
thái dộ tham vọng bất chính. Người ta có thể nhân danh nhiều đối tượng, nhiều
chủ trương, đường lối để phục vụ, nhưng khi tâm địa phục vụ của người ta không
vì bác ái và khiêm tốn thì phục vụ lại trở thành phương tiện để người ta trục lợi
cho cá nhân. Phục vụ không vì yêu thương là lừa dối. Phục vụ không vì bác ái là
vụ lợi. Phục vụ không chân thành khiêm tốn là một lời lừa đảo trá hình.
Chúa Giêsu là gương
phục vụ: Ngài đã trở thành tôi tớ phục vụ. Phục vụ phải đi với khiêm nhường.
Ngài là người hiền lành và khiêm nhường. Ngài đã đồng hóa mình nơi những người
bé mọn như trẻ thơ, nơi những người nghèo đói, bị bách hại.
Có
một vị tu sĩ già, đã nhiều năm cầu xin Chúa hiện ra để củng cố niềm tin của
mình. Thế rồi, khi ông hoàn toàn tuyệt vọng thì một ngày kia, Chúa hiện ra với
ông. Vị tu sĩ hết sức vui mừng.
Tuy
nhiên, giữa lúc ông đang tâm sự với Chúa thì hồi chuông báo giờ phát gạo cho
người nghèo vang lên. Hôm ấy lại chính là phiên trực của ông; nếu ông không đến
thì những người nghèo đói kia sẽ phải đói cả một ngày. Ông bị giằng co giữa
Chúa và đám dân nghèo.
Cuối
cùng, ông quyết định tạm ngưng cuộc gặp gỡ với Chúa để đi phát gạo. Sau hơn một
tiếng đồng hồ làm việc, ông trở về phòng; khi mở cửa, ông không thể tin vào mắt
mình, bởi vì Chúa đang ở đó chờ ông.
Thế
là ông qùy xuống và cảm tạ Ngài. Bấy giờ Chúa nói với ông: “Giả như con không
chịu đi phát gạo cho những người nghèo kia, thì Ta cũng chẳng ở lại đây chờ con
đâu.”
Với cái nhìn của
Thiên Chúa, người có chức quyền không phải để thống trị, nhưng là phục vụ người
khác, là đem yêu thương đến với người cùng khổ, đem thứ tha vào nơi lăng nhục,
đem an bình đến chốn bất công... Vì thế, Chúa đòi hỏi những người đứng đầu phải
trở nên người rốt hết trong tinh thần phục vụ anh em. Sự cao trọng đích thực
trong nước Thiên Chúa không phải ở chỗ thống trị người khác, nhưng là làm tôi tớ
và phục vụ tha nhân.
Là những Kitô hữu,
chúng ta được mời gọi sống trong sự hòa hợp với kẻ khác. Phục vụ những người
cao sang thì dễ hơn phục vụ những người hèn mọn. Nhưng khi chúng ta tiếp đón những
người những “anh em bé mọn nhất”là chúng ta tiếp đón chính Chúa vậy.