CN I MC / B
Bài đọc 1: (St
9: 8-15)
Bài đọc 2: (1Pr
3: 18-22)
Tin Mừng: (Mc
1: 12-15)
TỰ DO VÀ LƯƠNG TÂM
Sau khi chịu phép rửa của ông Gioan và bắt đầu sứ vụ rao
giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu được Thần khí đẩy Người vào hoang địa.”Người ở trong hoang địa
bốn mươi ngày, chịu Xatan cám dỗ, sống giữa loài dã thú, và các thiên thần hầu
hạ Người.”
Chúa Giêsu bị cám dỗ! Có lẽ đây là một điều làm cho nhiều
người ngạc nhiên: Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa mà cũng bị cám dỗ sao? Xatan
không biết Ngài là ai hay sao mà lại cám dỗ Ngài? Đối với Ngài, lướt thắng cám
dỗ chẳng có gì khó khăn? Ở điểm này, một lần nữa khẳng định cho chúng ta biết rằng:
Chúa Giêsu, Ngôi Hai xuống thế làm người mang hai bản tính: bản tính Thiên Chúa
và bản tính con người. Xatan không cám dỗ Chúa Giêsu với tư cách là Con Thiên
Chúa, nhưng nó cám dỗ Ngài theo bản tính con người; từ đó, Chúa Thánh Thần đã
hướng dẫn Ngài vào hoang địa để trải qua một cuộc chay tịnh, và ở đó, Ngài đã
chịu Xatan cám dỗ về vật chất, danh vọng và thế lực. Đây cũng là những cám dỗ lôi kéo khát vọng của con người. Mưu mô thâm
độc của Xatan khi cám dỗ Chúa là khơi lên lòng tự ái, tự phụ, phô trương, tự
mãn để Ngài phục tùng nó.Và Ngài đã chiến thắng
Theo Giáo lý Công Giáo, con người” được dựng nên theo
hình ảnh của Thiên Chúa, nên có phẩm giá là một nhân vị. Không phải là một sự vật
mà là một con người. Con người có khả năng tự biết mình, tự làm chủ chính mình và tự do tự hiến và thông
hiệp với những người khác. Do ân sủng, dâng lên Người một lời đáp trả tin yêu
mà không ai có thể thay thế được.” (số 357)
Con người đầu tiên không phải chỉ được sáng tạo tốt lành
mà thôi, nhưng còn được đặt trong tình thân với Đấng Sáng Tạo. Con người là một
hợp thể của thần linh và thể xác, là hình ảnh Thiên Chúa, và là con cái của
Ngài nhờ phép Thanh Tẩy, đồng thời cũng là một thân xác có nhiều đam mê dục vọng.
Con người bị giằng co giữa linh hồn và thân xác, giữa xác thịt và Thần Khí; do
đó, cuộc sống của con người trở thành một cuộc chiến đấu cam go và trường kỳ”
chống lại quyền lực bóng tối tiếp diễn suốt trong lịch sử nhân loại; khởi đầu từ
lúc khai nguyên và sẽ kéo dài đến ngày cuối cùng như Lời Chúa phán...Dấn thân
vào cuộc chiến này, con người phải luôn luôn chiến đấu để gắn bó với sự thiện
và chỉ đạt được sự thống nhất nội tâm, sau khi hết sức cố gắng với sự trợ giúp
của ơn Chúa”(GS 37,2)” Thiên Chúa không
thể bị cám dỗ làm điều xấu, và chính Ngài cũng không cám dỗ ai.” (Gc 1:13); trái
lại, Ngài muốn giải thoát chúng ta khỏi cơn cám dỗ. Thiên Chúa muốn mọi sự tốt
lành cho con người.
Cám dỗ là sự gợi ý, kích thích, lôi cuốn sự tự do lựa chọn
của con người. Lựa chọn theo hướng nào, theo con đường nào, theo ai là tùy thuộc
vào sự tự do lựa chọn của con người. Đó là ý riêng của mỗi người. Khi quyết định
lựa chọn con đường nào, theo hướng nào là con người bị lôi cuốn theo hướng ấy,
con đường ấy. Con người sẽ chịu ngã theo ý muốn của Thiên Chúa hay ngã theo dục
vọng của Xatan là tùy theo sự tự do quyết định của con người. Thiên Chúa hướng
con người đến sự thánh thiện, đến hạnh phúc thật, đến cuộc sống vĩnh cửu; Ngài
muốn mọi sự tốt lành cho con người, muốn tỏ lòng yêu thương con người. Cám dỗ của
Xatan lại đối nghịch với ý muốn của Thiên Chúa. Thiên Chúa muốn con người đi đường
hẹp để vào Nước Trời, thì Xatan lại khuyến khích con người đi con đường thênh
thang. Thiên Chúa muốn con người sống tinh thần khó nghèo,thì Xatan lại khuyến
dụ con người đi vào con đường tham vọng giàu sang. Thiên Chúa muốn con người sống
yêu thương anh em như chính mình, thì Xatan lại muốn con người sống ích kỷ, thù
hận , ghen ghét. Thiên Chúa muốn con người sống mến Chúa yêu người, thì Xatan lại
xúi giục con người chống lại Thiên Chúa, giận ghét anh em.Thiên Chúa tôn trọng
quyền tự do của con người, Ngài để cho con người tự do quyết định, thì Xatan lại
tìm mọi cách để thuyết phục con người theo hướng sa ngã về nó.
Sống công bằng , bác ái yêu thương là lề luật
Chúa dạy chúng ta phải thực hành đối với anh em, nhưng khi chúng ta không tuân
giữ giới răn của Thiên Chúa mà lại vì tham lam ích kỷ để thỏa mãn ý tiêng của
mình là vô tình chúng ta đã sa chước cám dỗ về vật chất. Có những người, vì tham
lam ích kỷ, đã dùng quyền lực của mình để chèn ép, bóc lột người thân cô thế
cô. Danh vọng, vật chất, thế lực bản chất của chúng không phải là những gì xấu
xa, nhưng chúng trở nên xấu xa khi con người dùng chúng để thỏa mãn những tham
vọng ích kỷ của mình.
Có chuyện xưa kể rằng:
Vua nước Thục có tính tham lam. Vua Huệ Vương nước Tần muốn đánh, nhưng
ngặt núi khe hiểm trở, khó đem quân đi để chiến đấu. Huệ Vương bèn sai lấy đá tạc
một con trâu đem đến gần ranh giới nước Thục, mỗi ngày bỏ vàng vào chỗ sau đuôi
con trâu, và phao tin rằng:” Trâu vãi ra vàng.”
Tin đồn đến tai vua nước Thục. Vua Thục liền sai xẻ núi ,
lắp khe và cho năm người lực sĩ vào rừng kéo con trâu về. Huệ Vương sẵn lối đi,
đem quân tiến chiếm nước Thục.
Vua Thục vừa mất nước, vừa hại cả mình lại để trò cười
cho thiên hạ. Thế chẳng phải vì tham chút lợi nhỏ mà để mất cái lợi to ư? (Lưu
Tử, Cổ Học Tinh Hoa)
Biết chọn con đường nào, hướng nào là tốt, là xấu thì con
người biết, nhưng quyết định hành động theo con đường nào, hướng nào lại là một
điều khó khăn: Điều tốt tôi muốn làm, tôi lại không làm. Điều xấu tôi không nuốm
làm tôi lại làm. Đó là thực trạng mâu thuẫn, giằng co nơi lương tâm con người. Khi
phải đứng trước một sự lưa chọn theo lương tâm, con người có thể phán đoán
đúng, hợp theo lý trí và luật Thiên Chúa, hoặc ngược lại. Do đó, con người phải
luôn tìm kiếm điều công chính và thiện hảo, cũng như nhận định đâu là thánh ý Thiên
Chúa trong Lề Luật của Ngài. Thánh Phêrô đã khuyên:”Thà chịu khổ vì làm việc lành, nếu
đó là ý của Thiên Chúa còn hơn là vì làm điều ác.”(1 Pr 3:17)
Đến ngay cả Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa mà
còn phải chịu Xatan cám dỗ, thì loài người yếu đuối, bất toàn làm sao tránh khỏi!
Để chiến thắng cám dỗ, không có con đường nào khác ngoài
con đường nắm bắt thánh ý Thiên Chúa và hãm mình hy sinh đi trên con đường làm theo
thánh ý của Ngài. Như Môsê sống 40 ngày trên núi Sinai, như Êlia 40 ngày trên
núi Horeb, như 40 năm dân Chúa sống lang thang trong sa mạc, như Chúa Giêsu
chay tịnh 40 ngày trong hoang địa, Giáo hội cũng mời gọi chúng ta bước vào Mùa
Chay với 40 ngày chay tịnh, đi vào hoang địa để nhìn lại nội tâm chúng ta để hướng
về sự Phục Sinh của Chúa.
Để đứng vững trên con đường ấy, chỉ có Chúa Thánh Thần mới
có thể giúp con người chiến thắng cám dỗ và trông cậy vào sự giúp đỡ của Thiên Chúa:” Xin
chớ để chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ.” Amen.