CN III TN / B
Bài đọc 1 : ( Gn 3:1-5,10)
Bài đọc 2 : ( 1Cr 7:29-31)
Tin Mừng : ( Mc 1:14-20)
Bước vào cuộc sống công khai rao giảng Tin Mừng, Chúa
Giêsu là người có nhiệm vụ khai mở một thời kỳ mới, một triều đại mới của Thiên
Chúa. Ngài đã tuyên bố: “ Thời kỳ đã mãn, và Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần”.
Thời kỳ chuẩn bị của Cựu Ước đã mãn. Đó là thời kỳ con người sống theo tinh thần
và luật lệ của Cựu Ước. Chúa Giêsu là người khai mở một thời kỳ mới, thời kỳ
Tân Ước, thời kỳ của Triều Đại Thiên Chúa, một triều đại đã đến gần.
Cuộc chuyển đổi thời kỳ ấy là một cuộc cách mạng đòi hỏi
con người phải rủ bỏ nếp sống cũ để bước vào một nếp sống mới, thay đổi con người
cũ để mặc lấy con người mới. Rượu mới phải có bình mới
Tổ chức cách mạng lên đường bằng khẩu hiệu : “Anh em hãy
sám hối và và tin vào Tin Mừng”. Sám hối và tin vào Tin Mừng là những điều kiện
tiên quyết để đi vào cuộc cách mạng đổi đời ấy. Sám hối để được tha thứ và tin
vào Tin Mừng để được cứu độ. Hai công việc
ấy phải liên kết với nhau. Đó là hai mặt tích cực và tiêu cực của một vấn đề.
Công việc đầu tiên là kêu gọi sám hối. Sám hối là nhận ra
mình là kẻ tội lỗi, bất toàn, và từ đó ăn năn sám hối để được Thiên Chúa tha thứ. Sống trong tình trạng của tội lỗi, của đam mê, con người
khó nhận ra thực trạng của tâm hồn mình. Muốn sám hối, con người cần phải thành
thực nhìn lại thực trạng của mình, cần phải tỉnh táo nhìn rõ bản chất của mình.
Bước
kế tiếp sau khi nhận ra những sai lỗi, là sám hối. Sám hối suông cũng chưa giải
quyết được gì, mà phải hối hận ăn năn, tích cực sửa đổi tâm hồn. Sám hối mà
không dứt bỏ những nếp sống cũ thì cũng chỉ là sám hối suông. Sám hối đòi hỏi
chúng ta tích cực dứt bỏ cái cũ để cho cái mới nẩy sinh, dứt bỏ những nếp sống
cũ không phù hợp với đòi hỏi của con người mới, tinh thần mới. Sám hối phải dẫn
chúng ta đến một hoạt động tích cực là tin vào Tin Mừng. Tin Mừng là chân lý,
là lẽ sống mới trong Triều Đại của Thiên Chúa. Không thể bước vào Triều đại ấy
nếu không sám hối và tin vào Tin Mừng.
Chúa đã nói chỉ những người bệnh mới cần thầy thuốc. Người
lành mạnh thì không. Cũng thế, người có
tội mới cần sám hối, người tốt lành không cần. Nhưng ai là người có thể khẳng định
mình là người không có bệnh gì để khỏi phải đi đến bác sĩ để chữa trị? Ai là
người tự nhận biết biết mình là người tốt lành để không cần sám hối ăn năn?
Trước khi có hành động sám hối, con người phải quay lại với
mình để nhận ra nơi mình có những gì phải sám hối hay hối cải. Hành động sám hối
bắt đầu từ việc bản thân ý thức được những gì không tốt hoặc sai trái nơi bản thân mình.
Chúng ta phải có tinh thần cởi mở, chân thành, khiêm tốn, can đảm đối diện với
thực trạng của mình. Con người có thể trở nên kiên định hay cố chấp trong lối sống
của mình; do đó khó nhận ra những sai lỗi đế sám hối hoán cải. Người thành tâm
sám hối cũng là người nhận ra mục đích của sự sám hối. Sám hối để trở thành một
con người mới tốt đẹp hơn cho một triều đại mới.
Vậy thì lời kêu gọi của Chúa : Hãy sám hối cũng chỉ áp dụng
cho người tội lỗi, còn những ai tốt lành thì lời kêu gọi ấy chẳng cần thiết.
Nhưng ai là kẻ tốt lành không phạm sai lầm? không cần sám hối? Người tự cho
mình là người hoàn hảo thì khó hoán cải sám hối. Nhưng với những ai thành tâm tự
nhận biết mình yếu đuối và tội lỗi thì không ai dám khẳng định mình là người vô
tội, tốt lành. Người nhận biết yếu hèn tội lỗi mới cần sự sám hối ăn năn. Chính
sự sám hối ăn năn đã đánh động lòng thương xót của Thiên Chúa và Ngài luôn tha
thứ cho những ai có lòng sám hối ăn năn.
Một hôm Satan đến kêu trách Thiên Chúa rằng: “Chúa thật bất
công! Bằng chứng là có rất nhiều người phạm đủ thứ tội ác, thế mà Ngài vẫn thường
hay tha thứ cho chúng; rồi có nhiều kẻ sa đi ngã lại nhiều lần trong cùng một
thứ tội, mà khi chúng ăn năn sám hối thì
Ngài vẫn tha thứ cho chúng. Còn tôi, tôi chỉ phạm có một tội là không vâng lời
Ngài duy nhất có một lần, thế mà Ngài đã kết án phạt tôi phải ở hỏa ngục đời đời,
và không bao giờ tha tội cho tôi!”. Bấy giờ Chúa ôn tồn nói với tên quỷ kia rằng:
“Sỡ dĩ Ta tha tội cho con cái loài người là vì chúng khiêm tốn biết nhận mình
là kẻ có tội, và hồi tâm sám hối, quyết tâm canh tân đời sống. Còn ngươi, từ
ngày ngươi phạm tội kiêu ngạo bất tuân lời Ta, chống lại Ta và bị phạt trong hỏa
ngục cho đến nay, đã có bao giờ người
khiêm nhường nhận lỗi và sám hối để xin Ta tha thứ cho ngươi chưa?”
Ngược lại, dân thành Ninivê, một thành phố ngoại đạo, khi
nghe ông Giôna công bố: “Còn bốn mươi ngày nữa, Ninivê sẽ bị phá đổ.” Tin vào
Thiên Chúa, cả thành từ vua quan cho đến thứ dân đã ăn chay, mặc áo vải thô.
Vua rời khỏi ngai, cởi áo choàng, khoác áo vải thô; vua còn ra sắc chỉ cho người
và vật phải khoác áo vải thô và hết sức kêu cầu Thiên Chúa. Mỗi người phải trở
lại, bỏ đường gian ác và những hành vi bạo lực của mình. Thiên Chúa thấy việc họ
làm, thấy họ bỏ đường gian ác mà trở lại, Ngài hối tiếc về tai họa Ngài đã
tuyên bố sẽ giáng trên họ. Ngài đã không giáng xuống nữa.( xem Gn 3: 1-10)
Thiên Chúa là như thế đó! Ngài luôn thua cuộc, nhượng bộ
trước sự thành tâm ăn năn và sám hối của tội nhân. Đó là lý do tại sao trước
khi bước vào cuộc sống công khai rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu đã kêu gọi con
người sám hối và tin vào Tin Mừng ; đó là điều kiện để bước vào một Triều Đại mới.
Triều Đại mới cần có con người mới.
“Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng” là lời Chúa kêu
gọi chúng ta làm một cuộc cách mạng đổi đời, một cuộc cách mạng đòi hỏi chúng
ta từ bỏ nếp sống cũ, con người cũ để tiếp nhận nếp sống mới, con người mới. Triều
Đại ấy đã đến gần. Không còn thời gian để mà ngồi đó chần chừ, đắn đo suy tính
mà phải làm ngay, làm liền. Nghe tiếng Chúa gọi, các môn đệ đã nhanh chóng đáp
lời.
Những người mau mắn đáp lại tiếng gọi cho cuộc cách mạng
đổi đời của Chúa là ông Simon và anh là Andrê. Họ đã lập tức bỏ chài lưới mà đi
theo tiếng gọi cách mạng khi nghe Chúa Giêsu bảo: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ
làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.” Rồi ông Giacôbê và em
là Gioan đang vá lưới trên thuyền, nghe Chúa Giêsu gọi, cũng bỏ lại cha ở trên
thuyền mà đi theo Ngài. Nhân sự cho cuộc cách mạng đổi đời ấy không ai khác hơn
là những người chài lưới chất phát, ít học, nhưng lại là những người nhiệt tình
đáp lại tiếng gọi. Họ sẽ là những người lưới người như lưới cá.
Ngày nay, chúng ta vẫn được Chúa kêu gọi tiếp tục cộng
tác với Ngài trong công việc xây dựng Triều Đại của Thiên Chúa. Nhưng chúng ta
đáp lại tiếng gọi ấy như thế nào?